Đêm tân hôn cười ra nước mắt với cô vợ trẻ con (Ảnh minh họa) - Trời đất ơi sao trên đời lại có 1 cô nàng hậu đậu đáng yêu thế chứ. Có hôm mẹ My đi vắng, bà giao cho cô nấu bữa trưa cho cô với Tuấn ăn. Đến giờ Tuấn cứ giục cơm, My tức tối đi vào bếp Chồng cũ, vợ cũ, người yêu cũ | Tập 25 | Giang khóc hết nước mắt khi chia tay bé Cún. Bố ruột của Cún đã lên đón con trai, sẽ đưa cậu bé về ở với mình và ông bà nội. Giang cứ lần lữa không muốn chia tay bé Cún. Giang khóc và còn nói với theo nếu không nuôi được cậu Bài hát mô tả một khung cảnh mùa thu nghĩa trang đìu hiu với những chiếc lá rơi xuống như giọt nước mắt. Nước mắt mùa Thu khóc ai trong chiều Bằng cây trút lá nghĩa trang đìu hiu Từng chiếc từng chiếc lệ khô vàng héo Buồn thương từng kiếp nằm trong mộ réo tên người đời quên Nước mắt mùa Thu khóc thương triền miên. Đọc truyện Nước mắt vợ yêu full cập nhật chương nhanh nhất trên Vietwriter.vn Sau một hồi mây mưa, một sấp tiền ném lên gương mặt ửng hồng của cô: "Đây là Nước Mắt Vợ Yêu Chương 6: Mất tất cả Chương trước Chương tiếp Trong phòng phẫu thuật Tần Phi nằm trên giường bệnh lạnh lẽo, sắc mặt trắng bệch giống như một tờ giấy trắng, trán ướt đẫm mồ hôi hột, cảm giác đau đớn lan tỏa khắp toàn thân, dần dần tê dại. Đôi mắt cô đờ đẫn nhìn trần nhà, như người mất hồn. Con của cô đã mất. . Mặc Thiên Vũ bất ngờ cười nhạt một tiếng.“Vậy sao?”Nụ cười của Tần Nhược cứng Phi nhìn hai người, về phía Mặc Thiên Vũ cô không dám chắc chắn điều gì, cô biết Mặc Thiên Vũ sẽ không tin trạng cô trùng ngờ kế hoạch mà mình tỉ mỉ sắp đặt lại không hề có tác dụng.“Đương nhiên rồi, Thiên Vũ, em vô cùng yêu anh!”“Vậy tôi hỏi cô, việc tôi và Tần Phi ly hôn tới bố mẹ tôi cũng không biết, sao cô lại biết?”Tần Nhược lập tức sững người. Ngay lập tức không biết nói sao, cũng không nói lên Thiên Vũ nhìn Tần Nhược, ánh sáng trong đôi mắt dần dần tối lại.“Tần Nhược, vừa rồi không phải cô đòi Tần Phi đưa ra bằng chứng sao? Cô ấy không có, không sao, tôi có.”Mọi người sửng sốt!Rốt cuộc chuyện này là thế nào?Mặc Thiên Vũ nên giúp Tần Nhược mới đúng chứ? Họ là thanh mai trúc mã mà!Tần Nhược sửng sốt nhìn Mặc Thiên Vũ.“Thiên Vũ, anh đang nói gì vậy? Có phải anh có chứng cứ chị em hãm hại em không?” Tần Nhược có phần ngờ vực..Mặc Thiên Vũ khẽ mỉm cười, lấy trong túi ra một chiếc điều khiển bấm hướng về màn ảnh của Tần Phi biến mất, đổi thành hình ảnh rất mờ, có điều mọi người đều nhận ra đó dường như là một đoạn video an hình có rất đông người, giống như đang tổ chức sinh nhật, bởi trên bàn có một chiếc bánh sinh nhật rất theo đó Tần Nhược xuất hiện, cô ta cẩn trọng đổ một gói thuốc vào cốc nước, sau đó cốc nước này được đưa tới tay Mặc Thiên cả mọi người đều sững nhiên dường như vì đây là video an ninh nên hình ảnh không được rõ ràng.“Không! Đây không phải là tôi! Là Tần Phi!” Tần Nhược chỉ vào Tần Phi Thiên Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, ấn tiếp điều khiển từ ảnh lại tiếp tục xuất hiện, có người đỡ một cô gái vào trong phòng ngủ của Mặc Thiên Vũ, việc này diễn ra đồng thời với việc bỏ thuốc đó có nghĩa là, người bỏ thuốc mê không phải Tần mọi người đều biết Tần Phi lên giường cùng Mặc Thiên Vũ, người được dìu vào phòng của Mặc Thiên Vũ chỉ có thể là Tần Phi.“Cô còn điều gì muốn nói nữa không?”Mặc Thiên Vũ lạnh lùng nhìn Tần Nhược.“Không, không phải vậy đâu! Những hình ảnh này không hề rõ ràng, không thể đoán định đó là em, cho dù không phải là Tần Phi thì cũng là người khác!”Mặc Thiên Vũ không hề nổi giận.“Vậy thì tôi sẽ mời nhân chứng ra.”Thím Trương dụt dè bước ra từ phía sau sân khấu, nhìn thấy Tần Phi vừa kinh ngạc vừa vui mừng.“Thiếu phu nhân, cô vẫn còn sống!”“Thím Trương? Sao cô lại ở đây?”“Tôi đến để làm nhân chứng cho cô! Nếu không cả đời này tôi sẽ bị cắn dứt lương tâm!”Thím Trương chỉ vào Tần Nhược mắng nhiếc “Chính là cô ta, cô ta đưa cho tôi rất nhiều thuốc trung y, yêu cầu sau mỗi lần thiếu gia tới nhà phải cho thiếu phu nhân uống! Sau này tôi mới biết đó là thuốc tránh thai! Cũng tại tôi quá tham tiền, chồng tôi chân bị tàn tật, cả nhà đều sống dựa vào tôi, là tôi có lỗi với thiếu phu nhân, tôi không nên hại cô ấy!”Thím Trương hối hận bật khóc.“Thiếu phu nhân rất tốt, không bao giờ con chúng tôi là người hầu kẻ hạ, ngược lại giúp đỡ chúng tôi rất nhiều, thiếu phu nhân thực sự một người tốt!”“Cô nói linh tinh! Cô vu oan giá họa cho tôi! Đây là bôi nhọ, là vu oan! Tôi sẽ kiện các người ra tòa!” Tần Nhược chỉ vào thím Trương lớn tiếng chửi này tóc cô ta rối tung, đã không còn là hình ảnh của cô dâu nữa.“Cô vội vàng gì? Vẫn còn người khác nữa, tôi khuyên cô hãy giữ giọng, lát nữa gào thét mất giọng sao có thể đối chất với phía cảnh sát?”Mặc Thiên Vũ lạnh lùng thứ hai bước vào là bác sỹ Trương.“Tôi tự nhận bệnh nhân, bị Tần Nhược tiểu thư nắm được điểm yếu, vì thế cô ta uy hiếp tôi, yêu cầu tôi nói với Mặc thiếu gia, Tần Phi tiểu thư tới tìm tôi kiểm tra giới tính thai nhi, trên thực tế tôi chưa từng gặp Tần Phi tiểu thư, cô ấy chưa từng tới tìm tôi.”Người thứ ba xuất hiện khiến Tần Nhược sợ hãi ngồi phịch xuống chính là người mà cô sai đi đẩy Tần Phi xuống sông.“Tần Nhược tiểu thư cho tôi một khoản tiền, bảo tôi theo dõi Tần Phi tiểu thư, sau đó nhân cơ hội đẩy cô ấy xuống sông, tạo hiện trường Tần Phi tiểu thư tự sát, sau đó cô ta lại cho tôi một khoản tiền để tôi trốn ra nước ngoài, vĩnh viễn không về lại nữa.”Người đàn ông Nhược hoàn toàn không thể lên việc đều chỉ về phía cô ta, cô ta còn bao biện được gì nữa?“Không, không phải sự thật! Thiên Vũ, anh không hại em đâu, có đúng không? Anh sao vậy? Sao anh lại giúp người đàn bà độc ác này chứ?”Tần Nhược vừa khóc vừa nhìn Mặc Thiên Thiên Vũ lạnh lùng mỉm cười, không hề có ý thương cảm.“Cô nhanh chóng gục ngã thế, tôi còn chưa tặng hết quà cưới cho cô mà.”Tần Nhược hoảng sợ nhìn Mặc Thiên có một người nữa bước ra từ sau sân khấu, là một người phụ nữ chừng sáu mươi tuổi, rõ ràng Tần Nhược không hề quen biết người này.“Em không quen biết người này! Em không quen! Anh muốn làm gì vậy?” Tần Nhược lập tức lắc đầu.“Đương nhiên cô không quen biết, vì khi bà ta làm việc ở nhà họ Tần cô vẫn còn chưa ra đời!”Mặc Thiên Vũ nhìn người phụ nữ kia, “Hãy nói ra toàn bộ những chuyện cô biết!”“Tôi là người giúp việc của nhà họ Tần, khoảng hơn hai mươi năm về trước tôi phụ trách chăm sóc Tần phu nhân, không phải Lâm Huệ Chi, là Đỗ Hân Viên, là vợ đầu của Tần lão gia, khi đó, Tần phu nhân đang có mang, phu nhân bị nghén rất dữ dội, Tần lão gia sai người tới tiệm trung y cắt thuốc an thai.”“Khi đó, thuốc của phu nhân đều do tôi sắc, sau này, Lâm Huệ Chi tìm tới tôi, sai tôi cho thêm một vị thuốc vào trong thuốc sắc hàng ngày, tôi đương nhiên là không đồng ý, nhưng Lâm Huệ Chi bắt cóc con gái của tôi, nói nếu không đồng ý sẽ giết con gái của tôi, vì thế tôi đã đồng ý.”“Sau này, Tần phu nhân lâm bồn khó sinh băng huyết, đứa trẻ ra đời bà liền bệnh nặng sau đó qua đời, tôi tự trách mình nên cũng rời khỏi nhà họ Tần.”Người bất ngờ nhất chính là Tần Phi, Tần Phi lao tới túm lấy cổ áo Tần Nhược.“Là bà ta! Là bà ta đã hại chết mẹ tôi, có đúng không?”Đây là điều Tần Phi không ngờ tới.“Buông ra!”“Tại sao các người lại độc ác tới vậy? Giết mẹ tôi rồi lại giết tôi? Tại sao vậy?” Tần Phi gào Nhược đẩy mạnh Tần Phi ngã xuống mới thoát chết sau khi ngã xuống sông, cơ thể Tần Phi vẫn chưa hồi phục, đương nhiên không phải đối thủ của Tần Thiên Vũ lập tức bước tới đỡ cô dậy, “Không sao chứ?”Tần Phi không ngờ Mặc Thiên Vũ lại tới đỡ cô, cô vội hất tay Mặc Thiên Vũ này, cảnh sát xông vào.“Tần Nhược, chúng tôi phát hiện cô có liên quan tới một vụ án giết người, hãy đi cùng chúng tôi một chuyến!”Tần Nhược sợ hãi, hoảng Phi mỉm cười, sự thật đã được phơi bày, cô có thể đi khỏi đây rồi.“Con khốn! Tao phải giết mày!” Tần Nhược gào lên, lao tới bên cảnh sát, bất ngờ giật lấy súng của cảnh sát nhắm về phía Tần Phi!“Cẩn thận!”- - Hết - Tác giả Thể loại Truyện Ngược, Ngôn TìnhNguồn InovelTrạng thái FullSố chương 27Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 3 năm trước Thể loại Ngôn Tình,Ngược,HĐ,HECô cứ nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ được hưởng hạnh phúc vậy mà hoàn toàn ngược lại, cô bị chính người chồng của cô đối xử tàn cách nào tàn nhẫn hơn khi sau một hồi mây mưa, một sấp tiền ném lên gương ửng hồng của cô "Đây là tiền thưởng cho cô!".Người đàn ông ngạo nghễ liếc nhìn cô khinh miệt, rõ ràng cô được cưới xin đàng hoàng, nhưng lại sống như một cô gái làng không thể tiếp tục cuộc sống kiểu như này nữa, chỉ có điều cô phát hiện ra mình đã mang thai... Đối với thím Trương, Mặc Thiên Vũ không có ấn tượng gì tốt đẹp, mặc dù anh biết thím Trương cũng vì gia đình quá khó khăn nên mới làm vậy, nhưng vì tiền mà hại người thì anh không thể chấp nhận vẫn còn giữ cô ta lại là vì muốn giao cho Tần Phi xử Phi quay người lại, vội vàng đỡ thím Trương dậy.“Thím Trương, mau đứng dậy!”“Thiếu phu nhân, tôi có lỗi với cô, nếu không phải tại tôi cô có thể đã sớm có em bé rồi, cũng không tới mức bị phu nhân đánh đập, cũng không tới mức bây giờ không thể có thai! Tội nghiệp của tôi thực sự quá nặng nề!”Thím Trương khóc nức nở.“Thím Trương, việc này cũng không thể trách cô hoàn toàn, mọi việc đã qua rồi, chúng ta đừng nhắc lại nữa, được không?”“Thiếu phu nhân, cô không trách tôi sao?” Thím Trương ngạc nhiên nhìn Tần Phi.“Tôi đã nói mọi chuyện đều đã qua, tôi đói rồi, hãy giúp tôi làm thứ gì đó để ăn được không?” Tần Phi mỉm cười.“Thiếu phu nhân…”Thím Trương tròn mắt kinh ngạc nhìn Tần Phi, “Ý của cô là… vẫn cho tôi tiếp tục ở lại đây?”“Đương nhiên rồi, thím Trương, đồ ăn cô nấu ngon vậy, tôi không thể ngay lập tức quen với thức ăn người khác nấu, coi như cô giúp tôi việc này, hãy ở lại đây.”“Vâng, vâng! Thiếu phu nhân, cô thực sự là người tốt! Ông trời nhất định sẽ không bạc đãi cô.”Thím Trương lau nước mắt, lập tức xuống lầu nấu cơm cho Tần Hoa thấy vậy cũng vội chạy đi giúp Thiên Vũ thì nghiêm sắc Phi nhìn Mặc Thiên Vũ, cô biết anh rất hận thím Trương, dù sao thì nếu không phải tại Thím Trương, cô cũng không tới mức phải rơi vào hoàn cảnh này.“Anh giận sao? Tần Phi huých nhẹ vào tay Mặc Thiên Vũ.“Tại sao em lại giữ cô ta lại? Em có biết nếu như không phải cô ta, con của chúng ta…”“Em biết, đương nhiên là em biết, nhưng thím Trương rất đáng thương, chồng cô ấy không có khả năng làm việc, hơn nữa việc này quá ồn ào, nếu như đuổi cô ta đi, chắc cô ta sẽ không tìm được việc làm khác.”“Vậy cũng đáng đời cô ta!”Làm việc xấu đương nhiên phải bị báo ứng.“Vậy anh bảo gia đình họ phải sống làm sao?”Tần Phi lặng lẽ thở dài “Khi thím Trương còn trẻ cũng rất xinh đẹp, chồng cô ấy bị thương ở chân lúc làm việc tại công trường khi mới hơn hai mươi tuổi, sau đó thì không thể làm việc được nữa, gánh nặng gia đình dựa cả vào cô ấy, chồng cô ấy nhiều lần bảo cô ấy lấy chồng khác, ở nhà họ, thím Trương thực sự rất vất vả, nhưng thím Trương không đồng ý, vẫn kiên trì suốt bao năm qua!”Mặc Thiên Vũ cũng có chút cảm động.“Nếu như không phải vì kinh tế khó khăn, sắp sửa không thể duy trì tiếp, thím Trương chắc chắn sẽ không đồng ý Tần Nhược bỏ thuốc tránh thai vào đồ ăn của em, thím Trương thực ra là người rất tốt.”Tần Phi khẽ ôm lấy Mặc Thiên Vũ.“Coi như nể mặt em có được không?”Mặc Thiên Vũ nhẹ nhàng vén mấy lọn tóc rối của Tần Phi ra sau.“Em vẫn luôn lương thiện như vậy, anh thật sự lo lắng sau này em sẽ bị người khác bắt nạt.”“Anh đã nói là có anh, sau này sẽ không có ai bắt nạt em đó sao?”Hai người nhìn nhau mỉm cười.“Ừ, sau này sẽ không có ai bắt nạt em nữa! Nhưng…”Mặc Thiên Vũ ghé sát tai Tần Phi, “Không bao gồm anh!”Nói xong, Mặc Thiên Vũ liền bế Tần Phi lên giường.“A, anh làm gì vậy! Ban ngày ban mặt!”“Tối qua vẫn chưa thỏa mãn!” Mặc Thiên Vũ hôn nhẹ Tần Phi, “Muốn anh nể mặt em cũng được, nếu anh vui, anh sẽ tăng lương cho thím Trương!”Nói xong, Mặc Thiên Vũ liền kéo chăn lên, đè Tần Phi -Mặc Thiên Vũ từ chức thật, Mặc Thần trong lúc nóng gian liền đồng ý đơn từ chức của Mặc Thiên giao công việc xong, Mặc Thiên Vũ liền dẫn Tần Phi tới Maldives, sau đó hai người đi đảo Phuket, đảo Saipan, còn bay cả sang là đi hưởng tuần trăng mật nhưng chuyến đi của hai người kéo dài tới nửa năm, dọc đường đi vừa đi vừa nghỉ ngơi vô cùng vui về nước, Mặc Thiên Vũ dùng tiền của mình mở một công ty nhỏ, lấy tên “Ái Phi”, dựa vào năng lực của Mặc Thiên Vũ, công ty nhỏ cũng phát triển không dù không huy hoàng như trước, nhưng cuộc sống của họ rất hạnh phúc, ngọt Phi cũng không ngồi không, dưới sự giới thiệu của Tống Liên, cô tìm được một vị bác sỹ trung y, vẫn chăm chỉ uống thuốc điều dưỡng cơ thể, còn cùng Mặc Thiên Vũ tới phòng tập để rèn luyện sức khỏe, giúp mình khỏe mạnh thoảng cô cũng tới công ty, giúp Mặc Thiên Vũ những việc mình có thể Tử Lan cứ tưởng rằng nếu Mặc Thiên Vũ thực sự từ chức, người đàn bà hám của Tần Phi nhất định sẽ rời xa Mặc Thiên thế, bà bàn bạc Mặc Thần đồng ý cho Mặc Thiên Vũ từ chức, không ngờ hai người tính toán đủ đường nhưng vẫn tính Phi không những không rời xa Mặc Thiên Vũ ngược lại càng yêu thương Mặc Thiên Vũ không muốn công ty tụt đốc, Mặc Thần đành phải tự mình đảm nhiệm chức vị tổng giám năm giờ năm phút, Mặc Thiên Vũ vội vã chạy vào nhà, nhìn đồng hồ vẫn chậm mất năm đã đồng ý với Tần Phi, buổi tối cho dù phải tăng ca hoặc đi dự tiệc nhất định sẽ về nhà trước mười giờ, về muộn sẽ bị phạt là tối đó sẽ không được ngủ cùng Tần Phi.“Bà xã, chỉ có năm phút thôi, tha cho anh lần này được không?”Tần Phi khoanh tay nhìn Mặc Thiên Thiên Vũ hiểu ý của cô, lập tức ôm gối chuẩn bị sang ngủ ở phòng khách, lúc sắp sửa ra tới ngoài, Tần Phi đột nhiên lên tiếng.“Tha cho anh đấy, có điều sau này không được lái xe nhanh như vậy!”“Tuân lệnh!”Mặc Thiên Vũ lập tức ôm gối đặt về chỗ tối ôm Tần Phi trong lòng, Mặc Thiên Vũ lại bắt đầu không chịu nằm yên, lục đục liên hồi, tay không an Phi nắm chặt tay anh.“Không được!”“Tại sao không được? Mấy hôm trước anh đi công tác một tuần, hai ngày nay công ty lại bận, sắp một tháng không được chạm vào em rồi, em nhẫn tâm sao?”“Vô cùng nhẫn tâm, phạt vì anh tối nay về muộn!”Mặc Thiên Vũ thở dài.“Được thôi, để mai vậy!”Sau khi làm lành, về chuyện vợ chồng, Mặc Thiên Vũ luôn vô cùng tôn trọng Tần Phi, chỉ cần Tần Phi không đồng ý là anh tuyệt đối không miễn Phi hạnh phúc mỉm chỉ là chưa nói với anh, hôm nay cô tới bệnh viện khám sức khỏe, Tống Liên nói rằng cô đã có thai, hơn nữa là thai song là sinh nhật của Mặc Thiên Vũ, thai song sinh này chính là món quà sinh nhật tuyệt vời nhất dành tặng cho anh năm qua, cô vẫn luôn điều dưỡng cơ thể, không từ bỏ một bữa thuốc thực sự không cam lòng!Mặc dù Mặc Thiên Vũ nói không có con cũng không sao, nhưng cô vẫn luôn hi vọng họ có lấy một đứa Phi quay người lại, nhìn Mặc Thiên Vũ đã ngủ say, cô ghé tới nhẹ nhàng hôn anh.“Sợ rằng mai anh cũng không được làm gì! Cố nhịn mấy tháng nhé!”Tần Phi mỉm cười ngọt hôm sau là sinh nhật của Mặc Thiên Mặc Thiên Vũ về tới nhà liền nhìn thấy cha mẹ mình Mặc Thần và Vu Tử Lai cũng tới, hai người ăn mặc rất nghiêm túc, khiến Mắc Thiên Vũ không hiểu chuyện gì đang xảy năm rồi, anh gần như rất ít liên hệ với cha mẹ mình, chỉ thi thoảng gọi điện thoại.“Là em mời ba mẹ tới tham dự sinh nhật anh.” Tần Phi bước tới bên Mặc Thiên Vũ.“Chỉ là sinh nhật thôi mà, sao phải ăn mặc trọng thể vậy?”“Đương nhiên rồi, đây là lần đầu tiên gặp mặt cháu trai hoặc cháu gái, đương nhiên phải ăn mặc nghiêm chỉnh một chút!” Vu Tử Lan cố kìm nén vui mừng trong lòng.“Mẹ…”“Ôi, tại mẹ, Phi Phi nói muốn đích thân nói với con, mẹ buột miệng nói ra mất rồi! Đều tại mẹ, đều tại mẹ!”Hôm nay, khi Tần Phi tới mời Mặc Thần và Vu Tử Lan, hai ông bà đều giật năm rồi, Vu Tử Lan thấy Tần Phi chăm sóc Mặc Thiên Vũ rất chu đáo, cũng luôn kề vai sát cánh bên anh, oán hận của bà đối với Tần Phi cũng dần tan nghe nói cô đã có thai, nên cũng chấp nhận người con dâu này.“Có chuyện gì vậy?” Mặc Thiên Vũ nắm lấy vai Tần Phi.“Anh sắp được làm cha, em có thai một tháng rồi, Liên Liên nói là thai song sinh!”“Thật vậy sao?” Mặc Thiên Vũ vui mừng khua chân múa tay, không biết nên nói tháng sau, dưới sự chăm sóc của Mặc Thiên Vũ, Tần Phi sinh hạ một cặp song sinh long Phi nói “Thiên Vũ, anh là tình kiếp kiếp này của em, e là đời này em sẽ không thể vượt qua số kiếp này!”Mặc Thiên Vũ nói “Phi Phi, em mới tình kiếp kiếp này của anh, chỉ có điều anh chưa bao giờ muốn vượt qua.”==== Hết ==== Ebook Nước Mắt Vợ Yêu của tác giả Vô DanhThể loại Ngôn Tình,Ngược,HĐ,HECô cứ nghĩ cuộc sống hôn nhân của mình sẽ được hưởng hạnh phúc vậy mà hoàn toàn ngược lại, cô bị chính người chồng của cô đối xử tàn cách nào tàn nhẫn hơn khi sau một hồi mây mưa, một sấp tiền ném lên gương mặt ửng hồng của cô “Đây là tiền thưởng cho cô!”.Người đàn ông ngạo nghễ liếc nhìn cô khinh miệt, rõ ràng cô được cưới xin đàng hoàng, nhưng lại sống như một cô gái làng không thể tiếp tục cuộc sống kiểu như này nữa, chỉ có điều cô phát hiện ra mình đã mang thai… Nguồn ảnh Pinterest Nhiệt độ giảm dần. Trong phòng đồ đạc bừa bộn, nào tất, nào quần, nào Tshirt rải rác khắp sàn, còn có cả ᴆồ ʟóт Ьị хé ʟàᴍ ᴆôɪ. Tần Phi ᴋһôпɡ ᴍảпһ ᴠảɪ ᴄһᴇ тһâп, cô dùng chăn quấn chặt lấy người, trên làn da lộ ra ngoài vẫn còn vết bị cào cấu. “Bốp!” một tiếng, một xấp tiền được ném vào mặt cô, sau đó bay tung tóe, rơi xuống giường. “Thưởng cho cô!” Giọng nói của Mặc Thiên Vũ vang từ trên xuống, đầy vẻ khinh miệt và xem thường. Đã hai năm rồi, mỗi lần anh ngủ với cô xong đều “có thưởng hậu hĩnh”, và “khoản tiền thưởng” này cũng là nguồn thu nhập duy nhất của cô. Cho dù họ là vợ chồng hợp pháp thì anh vẫn dùng cách này để ѕɪ̉ пһụᴄ cô. Mặc Thiên Vũ chậm rãi mặc quần áo, khi bước chân chuẩn bị bỏ đi thì sau 3 vang tới tiếng nói khàn đục. “Chúng ta ly hôn đi.” Tần Phi cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa. Cô không muốn tiếp tục sống như một cô ɡáɪ ʟàпɡ ᴄһơɪ. Mặc Thiên Vũ lạnh lùng hừ một tiếng, quay người lại. “Sao, chê ít?” Mặc Thiên Vũ móc ví rút tiếp ra một xấp tiền, bước tới trước mặt Tần Phi, những tờ tiền mới tinh đập vào mặt Tần Phi, phát ra âm thanh giòn giã. “Ả đào trụ cột của hộp đêm một tối cũng chỉ kiếm được vài triệu, cô hãy nhìn lại mình xem, sao lại đòi nhiều vậy chứ, hửm?” Tần Phi ngước mắt nhìn người đàn ông lạnh lùng kia. “Chúng ta ly hôn đi, tôi là vợ của anh, không phải ɡáɪ ʟàпɡ ᴄһơɪ, anh đã dùng cách này ѕɪ̉ пһụᴄ tôi hai năm, chắc đủ rồi chứ?” Mặc Thiên Vũ siết chặt cằm Tần Phi, mạnh tới mức muốn Ьóρ пáт хươпɡ của cô. “Không đủ! Tần Phi, hồi đó khi chuốc тһᴜ/ốᴄ ᴍ/ê cho tôi cô nên biết sẽ có ngày hôm nay!” Anh rít lên từng chữ, lời nói ngập tràn căm hận. “Anh muốn tôi phải nói bao nhiêu lần anh mới chịu tin tôi, người ᴄһᴜốᴄ тһᴜốᴄ ᴍê cho anh không phải tôi!” Giọng Tân Phi rất bình tĩnh, cùng một lời nói cô đã phải nhắc đi nhắc lại không biết bao nhiêu lần nhưng Mặc Thiên Vũ vẫn không tin cô. “Thiên Vũ, coi như tôi cầu xin anh, chúng ta ly hôn đi, không phải anh yêu Nhược Nhược sao? Hai người là thanh mai trúc mã nhiều năm, anh không cưới cô ấy thì thật đáng tiếc, hãy coi như vì Nhược Nhược, chúng ta ly hôn đi.” “Vì Nhược Nhược? Trước đây khi cô gài bẫy để lên giường với tôi sao không nghĩ tới người em gái song sinh của cô?” Mặc Thiên Vũ lạnh lùng mỉm cười. “Anh nói tôi gài bẫy anh, nhưng tại sao chứ? Tôi… đâu hề yêu anh!” Nói ra điều này, Tần Phi vội vàng nhìn sang một bên. Cô yêu thầm Mặc Thiên Vũ tám năm, đây là một bí mật không ai biết cả. Mặc Thiên Vũ cảm thấy tim mình giống như bị cái gì đó đâm vào. “Nhưng cô thích cái này!” Mặc Thiên Vũ cầm một xấp tiền đưa qua đưa lại trước mặt Tần Phi. “Năm đó Tần gia nhà các người phá sản, cô thi vào một trường đại học hạng ba, không tìm được việc làm, thấy những ngày tháng làm đại tiểu thư đã kết thúc, liền muốn tìm một chỗ dựa! Tần Phi, đừng tưởng rằng tôi không biết suy nghĩ của cô!” Tần Phi gượng cười, thì ra trong mắt người cô yêu, cô đê hèn tới vậy. Tại thành phố M, không ai không biết Mặc Thiên Vũ và Tần Nhược là thanh mai trúc mã, vô cùng thân thiết, từ nhỏ đã trở thành kim đồng ngọc nữ, ai cũng nói họ là một cặp trời sinh. Nhưng không ai ngờ rằng, trong bữa tiệc sinh nhật của Mặc Thiên Vũ, người lên giường với anh lại là Tần Phi! Để chịu trách nhiệm, nhà họ Mặc liền để Mặc Thiên Vũ cưới Tần Phi. ᴄһᴜốᴄ тһᴜốᴄ ᴍê Mặc Thiên Vũ, ᴄướρ chồng chưa cưới của em ruột. Từ đó, ở thành phố M, Tần Phi có thêm một biệt danh Ả điếm thủ đoạn Mặc Thiên Vũ dứt khoát bỏ đi. Tần Phi ôm chặt lấy mình, nước mắt giàn dụa. Tại sao? Tại sao lại thế này? Cô không thể tiếp tục chịu đựng những ngày tháng như thế này nữa! Cô nhất định phải ly hôn! Ngày hôm sau, Tần Phi ngủ tới khi tự nhiên tỉnh giấc, Mặc Thiên Vũ lần nào cũng đòi hỏi rất nhiều, mạnh bạo làm chuyện ấy trên người cô, không bao giờ suy nghĩ tới cảm giác của cô. Mỗi lần anh tới, toàn thân cô đều đau đớn tới độ mất hết cảm giác. Tần Phi chậm rãi trở dậy, thu dọn gọn gàng xong xuống lầu, hôm nay cô cần về nhà ngoại. Vừa bước xuống lầu đã nhìn thấy một quý bà ngồi trên sofa trong phòng khách, đang nho nha uống trà. Vu Tử Lan, mẹ chồng của cô, mẹ kế của Mặc Thiên Vũ. “Mẹ, mẹ tới có việc gì vậy?” Tần Phi lập tức xuống lầu, vào phòng khách. Vu Tử Lan liếc mắt lườm cô. “Thiếu phu nhân của nhà họ Mặc sống thoải mái gớm nhỉ, mặt trời lên cao rồi mới dậy!” Cô xấu hổ cúi đầu. “Tối qua con không được khỏe, vì thế dậy hơi muộn.” “Cũng không có gì, thiếu phu nhân của nhà họ Mặc không cần làm gì, ăn no rồi ngủ, ngủ chán rồi ăn cũng không sao, có điều… việc cần làm thì vẫn phải làm, tôi hỏi cô, cô có thai chưa?” Vu Tử Lan chuyển giọng, lập tức chất vấn. Lần nào bà ta tới đây cũng chỉ có một việc đó là giục đẻ. “Chưa ạ.” “Chưa sao?” Vu Tử Lan ngồi bật dậy trên sofa. “Vậy mà cô cũng nói ra được sao? Hai năm rồi, bụng cô không hề có chút động tĩnh gì cả!” “Con…” Kһôпɡ ᴆợɪ Тầп Рһɪ Ԁứт ʟờɪ, ????ᴜ Тử Ⅼɑп ʟậρ тứᴄ тáт ᴄô ᴆôᴍ ᴆốρ һɑɪ ᴄáɪ. “Cô còn định cãi sao? Đồ đàn bà không biết đẻ! Cô hãy nhìn xem cô có điểm gì bằng em gái mình chứ, dung mạo tầm thường, vóc dáng xấu xí, khí chất chả ra sao, bây giờ tới mang thai cũng khó khăn!” “…” Tần Phi mím chặt môi, từ đầu chí cuối chỉ biết cúi đầu. “Nói cũng kỳ, cùng một mẹ sinh ra, một người là kiều nữ sắc nước hương trời, một người thì là đống bùn nhão vô dụng! Từ bé tới lớn, Tần Nhược luôn luôn hơn hẳn cô, cô không thấy xấu hổ sao? Tôi còn cảm thấy mất mặt thay cô!” Lại là em gái của cô… Từ nhỏ tới lớn cô sống dưới vầng hào quang của Tần Nhược, kết hôn rồi cũng vẫn vậy. Tần Nhược là thiên nga trắng ai gặp cũng yêu còn cô thì là vịt con xấu xí ai thấy cũng có thể bắt nạt. “Thấy cô ta tốt như thế, ba mẹ hãy cưới về làm con dâu đi.” Tần Phi nghiến răng nói. “Cô nói gì? Cô nói lại xem nào!” Vu Tử Lan chỉ vào mặt Tần Phi, ngón tay như muốn đâm thẳng vào đầu Tần Phi. Tần Phi lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, dù sao thì những tháng ngày thế này cô cũng chịu đựng đủ rồi! “Con nói là nhà họ Mặc hãy cưới Tần Nhược về đi, con muốn ly hôn với Mặc Thiên Vũ!” Vu Tử Lan giơ tay tát thêm cho cô một cái. “Cô dám nói ly hôn sao? Cho dù có ly hôn thật thì cũng không tới lượt cô nói ra! Con đĩ mất dạy! Trước đây cô giở thủ đoạn leo lên giường của Thiên Vũ, bây giờ lại dám nhắc ly hôn!” Tần Phi ôm mặt, cắn rách môi chảy máu. “Con không ép nhà họ Mặc các người phải cưới con, là các người nhất quyết đòi cưới con về!” “Cô… Cô còn dám cãi tôi! Tiểu Liên, Thúy Bình, hãy dạy bảo ả đàn bà không biết liêm sỉ này cho tôi!” “Vâng, phu nhân.” Người làm có tên Tiểu Ly tìm được một chiếc chổi lông gà ở trong phòng vung lên đánh Tần Phi. Vu Tử Lan ngồi trên sofa, quay đầu sang một bên, càng nhìn Tần Phi bà ta sẽ càng thêm khó chịu. Tiểu Liên và Thúy Bình từ trước tới giờ không bao giờ nương tay, cho dù Tần Phi đã ngã xuống đất họ vẫn vung chổi lông gà quất thật mạnh, lông gà bay tứ tung. “Được rồi, được rồi.” Vu Tử Lan xua tay. Tiểu Liên và Thúy Bình liền dừng lại. “Tôi nói cho cô biết, biết điều thì mau có thai, nếu không cẩn thận tôi lột da cô!” Vu Tử Lan dẫn theo hai người làm bỏ đi. Thím Trương bảo mẫu và Anh Hoa trong nhà vội chạy tới đỡ Tần Phi ngã trên mặt đất dậy. “Thiếu phu nhân , cô không sao chứ? Cảm giác đau rát lan tỏa khắp cơ thể, Tần Phi lặng lẽ thở dài. Cuộc hôn nhất này cô nhất định phải ly hôn. Cô không thể tiếp tục chịu đựng thêm một ngày nào nữa. Tần Phi ngồi xuống bàn ăn ăn sáng, thím Trương và Anh Hoa đưa mắt ra hiệu cho nhau. “Có gì thì cứ nói đi.” Tần Phi chậm rãi lên tiếng.

nước mắt vợ yêu